DocTruyenChuFull.PRO

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Toàn Chức Pháp Sư
Chương 1215: Độc Ấn - Châu Chấu Ma Truy Sát

 

Trans : xSnowballx

 

" Tôi đã đáp ứng yêu cầu thả họ đi rồi ,nào ,giờ nói cho tôi biết đại địa chi nhụy ở đâu " Thạch Thiên Thọ chậm rãi ,ung dung hỏi.

 

" Còn những người này không có liên quan ,tôi không muốn ai phải chết "Lâm Phi Lịch nói.

 

" Tôi biết cậu muốn cứu tất cả ,chỉ cần nói ra vị trí đại địa chi nhị thì tôi cũng chẳng quan tâm tới sống chết của bọn đâu " Thạch Thiên Thọ nói .

 

" Quân ti đại nhân ,trước đó tôi có nói với ngài là có một tên chưa bị khống chế ,thực lực lại rất mạnh , ngài thả mấy cô gái kia ra thì nhất định sẽ tìm tới tên đó " Trịnh Thông nói .

 

" Là ma pháp sư siêu giai ? " Thạch Thiên Thọ hỏi.

 

" Không phải ,chỉ là cao giai "

 

" Vậy thì cần gì phải để ý tới loại người đó? "Thạch Thiên Thọ hỏi ngược.

 

" Ngài nói đúng ,nhưng tôi chỉ lo là tên đó sẽ tới quấy nhiễu " Trịnh Thông nói.

 

" Lâm Phi Lịch ,giờ cậu nói chỗ giấu đại địa chi nhị ,tôi biết rõ là nó gần đống đá đen " Thạch Thiên Thọ nói .

 

" Ở hướng kia " Lâm Phi Lịch chỉ vào tường đá lởm chởm .

 

Lâm Phi Lịch vừa chỉ tay thì có một tên quân nhân đã chạy tới đó dùng dụng cụ để kiểm tra.

 

Không lâu sau thì dụng cụ phát sáng ,ánh mắt Thạch Thiên Thọ sáng lên.

 

Lâm Phi Lịch không nói dối ,đúng là đại địa chi nhị ở hướng đó .Thấy tảng đá khác với những đá đen xung quanh..

 

" Tiếp tục thả người ,nếu không đừng có mơ mà tìm thấy đại địa chi nhị " Lâm Phi Lịch nói .

 

" Được ,để phòng tránh cậu giở trò nên người này sẽ ở lại cuối cùng " Thạch Thiên Thọ tóm lấy Trương Tiểu Hầu ,cười lạnh .

 

Lâm Phi Lịch cắn răng ,chỉ có thể tự mình đi tới chỗ tường đá ,đặt hai tay lên tường ,lập tức một vòng sáng màu nâu đậm hiện ra .Một cấm chế không thể thấy bằng mắt thường từ từ biến mất , những tường đã trở nên mềm nhũn ,biến thành bùn đất.

 

Bùn đất trôi đi hiện ra một lối vào sâu bên trong .

 

" Hoá ra là còn có cấm chế ,đội trưởng thật là xảo quyệt, đã có chuẩn bị trước " Thạch Thiên Thọ nở nụ cười ,đôi mắt trở nên tham lam , " Đồng Tráng ,giữ tên nhóc này ,còn cậu đi trước đi Lâm Phi Lịch, chúng tôi đi sau ".

 

Đồng Tráng áp giải Trương Tiểu Hầu đi theo Lâm Phi Lịch vào trong con đường tăm tối kia .Thạch Thiên Thọ phất tay ,lập tức có một tiểu đội đi vào ,sau đó Thạch Thiên Thọ mới đi vào .

 

Vừa muốn bước vào thì Thạch Thiên Thọ quay đầu lại nhìn những sĩ quan khác ,lại nhìn qua tù binh khác :" Trương Thất Hổ ,ở chỗ này, thấy ai tới thì lập tức xử lý " .

 

" Rõ " Trương Thất Hổ chào kiểu nhà binh ,nói nghiêm túc.

 

" Thạch quân ti ,ngài thực sự thả bọn họ sao ,mặc dù không làm chúng ta sợ được nhưng vẫn có thể gây ra phiền phức " Ánh mắt của Trịnh Thông độc ác ,không muốn cho một ai thoát cả .

 

Thực tế là không cam tâm để Mục Nô Kiều chạy mất ,đây là loại con gái mà Trịnh Thông muốn nhất , ở trong sa mạc ,thực lực cùng quân đội là tất cả ,cho dù phạm bất cứ tội ác nào cũng không ai biết .

 

" Ta mà là loại người nhân từ sao ,bọn họ đi không xa sẽ có thứ đón tiếp bọn họ " Thạch Thiên Thọ mở lòng bàn tay ra ,có một ánh sáng độc loé lên .

 

Trịnh Thông thấy vậy thì kinh ngạc nói : Nghe danh Thạch quân ti có thể thao túng côn trủng ,đây có phải là bạo bụi châu chấu ma của ngài ? "

 

Thạch Thiên Thọ cười ,nhưng không nói gì.

 

" Hai người kia ..." Trịnh Thông nói nhỏ.

 

" Không sống được "Thạch Thiên Thọ nhìn Trịnh Thông nói :" Với tính cách của cậu thì không bao giờ có thể làm được chuyện lớn ,đàn bà cũng tốt ,nhưng cũng chỉ là giải toả ham muốn tinh dục nhất thời thôi ,cho đến khi cậu ngồi được vào vị trí như của ta ,so với quyền lực thì sẽ thấy đàn bà chỉ là vật ngoài thân mà thôi "

 

" Ngài nói đúng ,chẳng qua là tôi thấy người đẹp như họ cứ như vậy mà chết cho nên cảm thấy tiếc " Trịnh Thông nói .

 

" Lần này cậu biểu hiện không tệ ,nếu không thì chúng ta cũng rất khó khăn mới vào được sa mạc ,chờ lấy được đại địa chi nhị thì cậu sẽ có tất cả những thứ mà cậu muốn .Đừng để hắn sống ,người chết ở sa mạc mới làm ta yên tâm nhất " Thạch Thiên Thọ nói .

 

" Đúng ,đúng "

 

....

 

Ở bên ngoài núi đá ,Mục Nô Kiều cùng Tương Thiểu Nhứ chạy nhanh đến Hoả Diệm Sơn .

 

Phải nhanh chóng nói chuyện này cho Mạc Phàm ,phải nghĩ cách cứu Trương Tiểu Hầu cùng những người khác .

 

" Đúng rồi ,còn Linh Linh, chúng ta còn chưa tìm Linh Linh, em ấy không sao chứ " Mục Nô Kiều nhớ ra điều gì đó ,vội nói với Tương Thiểu Nhứ.

 

" Em ấy rất thông minh ,chắc đã trốn ở chố nào đó rồi ,nhưng sợ em ấy không chịu nổi ,dù sao mới chỉ có muời mấy tuổi " Tương Thiểu Nhứ nói.

 

Hai người bối rối, không biết nên tìm Mạc Phàm hay Linh Linh trước.

 

Nhưng lúc này có một thân hình bé nhỏ đứng dậy ,cột tóc đuôi ngựa hai bên xinh xắn ,khoác trên người áo chắn gió ,đôi mắt không bối rối trước hoàn cảnh khắc nghiệt này.

 

" Không cần lo lắng cho em, trước tiên nói cho em đã có chuyện gì xảy ra " Linh Linh đi tới ,bình tĩnh nói .

 

" May quá em không bị làm sao cả ,nếu không bọn chị không biết phải ăn nói thế nào với Mạc Phàm cả " Mục Nô Kiều mừng rỡ .

 

Lúc quân đội bao vây thì không thấy Linh Linh ở đâu cả ,cũng không biết làm thế nào mà Linh Linh lại biết mọi chuyện không ổn.

 

Cũng may Thạch Thiên Thọ ,Đồng Tráng ,Trịnh Thông cùng những không coi Linh Linh là chuyện đáng kể ,cảm thấy chỉ là đứa nhóc này chạy lung tung ở đây sẽ bị yêu ma ăn thịt .Tương Thiếu Nhữ cùng Mục Nô Kiều đang lo về vấn đề đó thì ai ngờ Linh Linh vẫn còn an toàn ,có thời gian để chải chuốt đầu tóc cho gọn gàng .Thấy được danh hiệu thợ săn đại sư của Linh Linh không phải để làm cảnh ,trong hoàn cảnh khó khăn nhất vẫn tìm được một nơi an toàn.

 

" Người bên trong là Thạch Thiên Thọ đúng không ? " Linh Linh hỏi .

 

" Đúng vậy, không ngờ trạm dịch bị vùi lấp là do ông ta làm ,tại sao lại có thể điên tới mức đó được " Tương Thiểu Nhứ tức giận nói .

 

" Nói như vậy thì bên trong có đại địa chi nhị là sự thật ?" Linh Linh lại hỏi

 

Hai người còn lại sững sờ ,làm sao Linh Linh lại biết được đại địa chi nhị ,quá kỳ lạ .

 

" Hiện tại thì tình huống bên trong như thế nào? "

 

" Lâm Phi Lịch dẫn Thạch Thiên Thọ vào một lối đi, hẳn là đường tới chỗ đại địa chi nhị .Trương Tiểu Hầu cùng Cát Minh bị bắt làm con tin ,Dương Bảo ,Hứa Bình Đông cùng những người khác trong kim chiến đoàn thợ săn bị những đại đội sĩ quan canh chừng .

 

" Hơi kỳ lạ " Linh Linh cúi đầu xuống nói một mình .

 

" Để mà nói thì Thạch Thiên Thọ sẽ không để một ai sống sót ,mà ông ta lại dễ dàng thả hai chị đi, quá kỳ lạ rồi " Linh Linh nói.

 

".....Linh Linh à ,em đừng có nghĩ là hai chị sẽ chết chứ " Tương Thiểu Nhứ nói .

 

Mục Nô Kiều cùng Linh Linh giống nhau.

 

Thạch Thiên Thọ có càn rỡ đến đâu thì cũng là một quân nhân ,nếu chuyện này bị lộ thì Thạch Thiên Thọ là quân ti sẽ bị tử hình, toàn bộ quân đội riêng cũng bị xét xử .

 

" Ong ong ong ~~~~ coong coong ~~~ "

 

Một âm thanh ồn ào truyền từ phía bên kia ngọn núi và càng trở nên rõ ràng hơn.

 

Linh Linh ngẩng đầu nhìn ngọn núi thì một đám lớn bạo bụi châu chấu ma bao phủ tới đây, hiểu ra vấn đề .

 

" Quả nhiên là Thạch Thiên Tượng không có ý định để hai chị sống sót , ông ta là một pháp sư Độc hệ siêu giai , bạo bụi châu chấu ma là tổ ở đây thì hơn phân nửa là có liên qua tới ông ta " Linh Linh nói .

 

" Trời ạ ,sao những bạo bụi châu chấu ma lại tới nơi này, không phải chúng chỉ hoạt động ở gần trạm dịch thôi sao " Tương Thiểu Nhứ sợ hãi.

 

Bạo bụi châu chấu ma làm hai người đẹp vừa sợ vừa lo lắng , hai người có thể cảm nhận được bọn chúng nhằm vào mình ,nhưng không hiểu tại sao lại như thế .

 

" Chắc là hai chị bị Thạch Thiên Thọ đánh độc ấn ,thứ đó sẽ kéo bạo bụi châu chấu ma đến .Hai chị có thể chạy tới Hoả Diệm Sơn thì mới sống được ,nhưng phải chạy trước được chúng nó đã ,em đi trước một bước ,hai người tự cầu nguyện đi nha " Linh Linh quay người ,chạy nhanh ra khỏi chỗ Mục Nô Kiều cùng Tương Thiểu Nhứ.

 

Hai người nhìn bóng lưng nhỏ của Linh Linh ,trong phút chốc chưa lấy lại được tinh thần .

 

Không thể nào ,Linh Linh bỏ rơi tụi mình sao ? .

 

Bạo bụi châu chấu ma nhiều tới cỡ nào ,coi thực lực của tụi mình có thể chống đỡ được sao .Bọn chúng tới gần ,Mục Nô Kiều cùng Tương Thiểu Nhứ không ở lại ,chạy như bay về hướng Hoả Diệm Sơn.

 

.....

 

Linh Linh chạy một hướng khác ,đôi giày nhỏ như có ma lực vô tận , tốc độ cực nhanh .

 

Chạy tới một đỉnh núi đá ,Linh Linh nhìn thấy hai người đang chạy như bay .

 

" Ai da , Mạc Phàm sẽ không trách mình thấy chết mà không có cứu đó chứ ? " Linh Linh thở dài một hơi .

 

Bị bão bụi châu châu ma để ý tới thì cơ bản không còn đường sống ,ngay từ đầu Thạch Thiên Thọ đã không cho ai sống sót rời khỏi sa mạc này rồi .Thả Mục Nô Kiều cùng Tương Thiểu Nhứ cũng chỉ tạo lòng tin cho Lâm Phi Lịch mà thôi.

 

" Mạc Phàm sẽ báo thù cho hai chị " Linh Linh nói .

 

Hiện giờ Linh Linh cũng không có cách nào , bạo bụi châu chấu ma giết người trong giây lát ,hiện tại chỉ hi vọng hai người kia có ma cụ nào để tránh khỏi kiếp nạn này không thôi .

 

....

 

" Hehehe ,nhóc con ,thật thông minh nha ,vậy mà thoát khỏi sự tìm kếm của chúng ta nha " một âm thanh phát ra từ tường đá .

 

Linh Linh quay đầu thì thấy bên trong một cái bóng đen là một người mặc quần áo xanh xám cao gầy .

 

Tướng mạo xấu xí ,mắt thì lồi ,nhìn ánh mắt của hắn thì không có cái gì gọi là thương hoa tiếc ngọc rồi.

 

Linh Linh kinh ngạc ,không ngờ Thạch Thiên Thọ còn phái nguời đến kiểm tra ,nếu bạo bụi châu chấu ma không giết được Tương Thiểu Nhứ cùng Mục Nô Kiều thì sẽ ra tay.

 

Thạch Thiên Thọ đúng là ác độc đến cực điểm ,là loại người cẩn trọng của một quân nhân .

Đọc truyện chữ Full
Đọc truyện chữ Full
Đọc truyện chữ Full