DocTruyenChuFull.PRO

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người Rồi
Chương 984

“Thư Thuần, anh phải tìm được em.”

 

Mộ Phi cắn răng, bằng niềm tin này, anh lại một lần nữa bước đi. Mặc dù chân anh vẫn như cũ không có sức lực, nhưng anh không cho phép mình ngã xuống.

 

Cứ như vậy, Mộ Phi gần một năm ngưng trệ, dựa vào ý chí mãnh liệt, đứng ở cửa số sát đất, anh nhìn thấy bóng đêm phía xa, trong mắt tràn ngập mong chờ.

 

Thư Thuần ở trong phòng khách sạn, vẫn không nhúc nhích ngồi đến nữa đêm. Một âm thanh vang lên ngoài cửa đều sẽ làm cô cảm thấy sợ hãi.

 

Nhưng Thư Thuần đoán cũng không sai, cô quả nhiên bị người khác theo dõi. Cô gái phương Đông thanh thuần lại xinh đẹp như cô đúng là loại đàn ông phương Tây yêu thích. Trong mắt bọn họ, các cô có sức hấp dẫn lạ lùng.

 

Hai người đàn ông quyết định tối nay đi tìm Thư Thuần. Tại đất nước này, dù có phạm pháp, chỉ cần không bị phát hiện, bọn họ vẫn vô cùng bảo vệ công dân của mình.

 

Cho nên, điều này càng khuyến khích những người này mạnh dạn hơn.

 

2 giờ 30 sáng, mưa dường như nhỏ hơn, màn đêm cũng trở nên thật im lặng. Đồng thời, càng yên tĩnh, người ta càng cảm thấy có nguy hiểm không thể giải thích được.

 

Thư Thuần căn bản không dám ngủ, mặc dù cô vừa mệt vừa đói, nhưng mà cô muốn bản thân phải an toàn chống cự được đến sáng mai.

 

Trên hành lang im lặng, đột nhiên cô nghe thấy tiếng nói chuyện của đàn ông.

 

“Mày cảm thấy cô ta đã ngủ chưa?”

 

Tên đó nhỏ giọng thì thầm, nhưng bởi vì cách âm kém, Thư Thuần lập tức liền nghe tháy.

 

“Hẳn là ngủ rồi, lúc nãy cô ta kéo vali vào, bộ dạng giống như mệt chết đi được.”

 

Trong lòng Thư Thuần lập tức căng thẳng tới cực điểm. Lúc này, cô liếc nhìn rương hành lý, cũng may tất cả đồ vật quan trọng cô đều để trong balo. Cô liền đeo balo lên đi về hướng cửa sổ.

 

Khách sạn cô ở cũng không cao, chỉ có ba tầng. Hơn nữa lúc TS Tu ec SE AuỆC rò VÀ VÀ xê chiêu cô đã xem qua, ở bên cạnh cửa sô có một câu thang nhỏ dẫn xuống dưới. Lúc đó cô đã nghĩ, nếu có nguy hiểm, cô có thể từ nơi này thoát ra.

 

Không ngờ rằng, suy nghĩ của cô vậy mà thành sự thật, thực sự có người có ý đồ với cô.

 

Thư Thuần liền mở cửa sổ, nhìn thoáng qua đường phố tối om, mặc dù cô sợ hãi, cũng tuyệt đối không thể chờ bản thân gặp nguy hiểm.

 

Thân thể của cô vẫn vô cùng linh hoạt, ở trong cô nhi viện, cô không chỉ phải chăm sóc rất nhiều trẻ em, mà còn phải sửa chữa đồ vật này nọ, thể lực của cô không tồi.

 

Thư Thuần xuống cầu thang, cô nhìn về một hướng, liền nhanh chân chạy về phía đó.

 

Cô chạy xa một trăm mét, liền nhìn thấy một dãy ô tô, tạo thành một nơi ẩn nấp, cô trực tiếp ngồi xỗm xuống.

 

5 phút sau khi cô trốn thoát, những kẻ bên ngoài trộm được chìa khóa tiên vào. Bọn họ đang vui mừng tưởng rằng mình có thể hưởng thụ rồi, không ngờ rằng Thư Thuần đã chạy trước.

 

“Chết tiệt, cô ta vậy mà chạy rồi?”

 

“Cô ta chạy không xa, hẳn là còn ở gần đây. Bằng không chúng ta lái xe máy đuổi theo?”

 

Vì vậy, hai kẻ đó đã chạy xe máy xung quanh, hy vọng tìm thấy Thư Thuần.

 

Thư Thuần nghe thấy tiếng xe máy của họ, nghe thấy họ hét gọi mèo con, cô nắp chặt trong bóng tối, sợ đến mức nước mắt chảy đầy mặt. Nhưng cô một chút cũng không dám động, ngay cả thở mạnh cũng không dám.

 

Cơn mưa kéo dài dường như cũng thương hại cô, một lúc sau thì tạnh. Nhưng mà cơ thể cô đã ướt sủng rồi, trên mặt không biết là nước mắt hay nước mưa, khiến gương mặt nhỏ nhắn của cô trông cực kỳ đáng thương.

 

Tờ mờ sáng, Thư Thuần cả người xui lơ dựa vào bên cạnh xe ngủ.

 

Sáng sớm, tiếng mở khóa của chủ xe khiến cô giật mình, cô nhanh chóng đỡ cái đầu choáng váng đứng lên.

 

Chủ xe kia ngạc nhiên nhìn cô, quan tâm hỏi: “Cô gái, cô không sao chứ?”

 

“Tôi không sao!”

 

Thư Thuần vội vàng đáp.

 

Chủ chiếc xe kia kì quái nhìn cô, gương mặt Thư Thuần tái nhọt nhìn về phía khách sạn kia, hành lý của cô vẫn ở trong khách sạn.

 

Nhưng mà cô sợ hai kẻ kia vẫn còn ở trong đó, càng sợ bọn họ vẫn sẽ thực hiện ý định xấu xa kia, nếu trong khách sạn không có ai giúp cô, nếu ngay cả ông chủ khách sạn cũng dung túng bọn họ.

 

Cô quay về lấy hành lý chính là tự chủ động tìm nguy hiểm.

Đọc truyện chữ Full
Đọc truyện chữ Full
Đọc truyện chữ Full