DocTruyenChuFull.PRO

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 2291

Chương 2291

Ngoại trừ chặn cái miệng này của anh lại, cô thật sự không nghĩ ra được biện pháp khác nữa.

Không thể không nói, giờ phút này cô gái vắt trên người anh có một sức hấp dẫn chết người, khiến cho anh không nhịn được mà muốn dứt bỏ hết tất cả suy nghĩ khác, chỉ muốn cưng chiều cô ấy!

Đặt cô lên trên tường, anh hóa bị động thành chủ động: “Nhớ lấy lời mà em đã nói.

Đây là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng đấy!”

Tô Lam nơm nớp lo sợ nhìn anh.

Nhìn tình cảm nồng đậm trong mắt anh, đột nhiên tim cô đập nhanh thình thịch.

Ký ức vừa nấy đau như đứt ruột đứt gan ở trong rạp chiếu phim vẫn khắc sâu trong trí nhớ cô.

Cái tên này… Vừa rồi vẫn chưa thỏa mãn.

Bây giờ nếu anh mà muốn ức hϊếp cô, cô không chết cũng sẽ tàn phế.

Nhớ đến lần đó ở trong căn phòng tối nhỏ, Tô Lam không nhịn được, hai chân bắt đầu run rẩy.

“Reng reng reng reng… Reng reng reng reng…”

Điện thoại vang lên trong thời khắc.

không thích hợp này.

Khuôn mặt Quan Triều Viễn tối sầm lại, anh quét mắt liếc nhìn điện thoại một cái.

Không nghe máy!

Thần kinh Tô Lam hết sức căng thẳng.

Điện thoại di động vẫn còn đang kiên trì vang lên không ngừng.

Tô Lam chống tay lên ngực Quan Triều Viễn, cảm nhận được tiếng tim đập mạnh mẽ của anh, cuối cùng vẫn nức nở lên tiếng: “Lệ.

Cuối cùng Quan Triều Viễn vẫn buông tha cho cô.

Anh xoay người, ấn nút nghe máy.

Chỉ là lúc mở miệng nói chuyện, giọng điệu của anh vô cùng cáu gắt: “Tân Tấn Tài, lần này nếu mà không có chuyện tai nạn chết người, em có tin là anh sẽ gϊếŧ chết em không?”

Khuôn mặt dễ thương của Tô Lam: đỏ lên Cô vội vã trốn qua một bên.

Ở đầu dây bên kia, Tân Tấn Tài bị giọng điệu của Quan Triều Viễn dọa cho một trận. Đối lại lúc bình thường thì chắc chắn là anh ta sẽ trêu chọc một trận, nhưng lần này anh ta lại không làm vậy mà nghiêm mặt nói: “Anh Hai, lần này thật sự có chuyện rất khẩn cấp…”

Cậu cả Quan… Điện… Điện thoại kìa!”

Tô Lam đang co lại trong góc phòng, cân nhắc xem lần này có phải là mình chạy.

trời không khỏi nắng rồi hay không.

Lần này, trạng thái của Quan Triều Viễn tỉnh táo.

Cô có phải là có thể bày ra kỹ năng của bản thân, làm nững, giả vờ đáng yêu cầu xin anh… Dịu dàng một chút hay không?

Dù sao trải nghiệm lần trước ở ngôi nhà tình yêu thật sự đau đớn thảm thương.

Cô không muốn lại có lần thứ hai nữa đâu!

Nghĩ nghĩ, cô len lén giương mắt nhìn Quan Triều Viễn.

Nhìn thấy sắc mặt của anh càng lúc càng tối tăm, hình như là có người chọc tới anh!

Đọc truyện chữ Full
Đọc truyện chữ Full
Đọc truyện chữ Full