DocTruyenChuFull.PRO

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 2297

Chương 2297

Lâm Thúy Vân tức giận đến mức cái mũi cũng xiêu vẹo: “Cậu đều bị người ta ức hϊếp thành ra như vậy rồi thì sao mình lại có thể không trở lại được chứ?”

Trong lòng Tô Lam ấm áp: “Cậu… Tin tưởng mình sao?”

Lâm Thúy Vân tức giận chọc nhẹ một cái lên gáy của cô: “Ăn nói bậy bạ cái gì vậy hả? Mình còn không hiểu cậu sao? Từ đầu đến cuối cậu đều không phải loại người như vậy, nhất định là có người hãm hại cậu!”

Tô Lam mím môi: “Cám ơn cậu.”

“Giời ạ, cảm ơn mình làm cái gì chứ? Nếu muốn cảm ơn thì cậu nên cảm ơn Nhan Thế Khải kìa”

“Đàn anh ư?”

Nhắc tới Nhan Thế Khải, ánh mắt Tô Lam lập tức trở nên xám xịt.

“Đúng vậy! Ngày đó sau khi anh ta gọi điện thoại cho cậu, anh ta sợ cậu nghĩ quẩn nên đã lập tức liên hệ với mình. Chắc lúc nãy trang web của bệnh viện đã khôi phục bình thường lại rồi, chính là anh ta tìm người làm đó”

Giờ phút này Tô Lam chỉ cảm thấy vô cùng có lỗi Ngay hai ngày trước, cô vừa mới nói mấy lời quá đáng với Nhan Thế Khải.

Nhưng hôm nay anh ấy vẫn không ngại khó khăn mà giúp đỡ cô như vậy.

Lâm Thúy Vân không biết Tô Lam đang nghĩ cái gì, cô ấy chỉ cản răng nghiến lợi tức giận không thôi.

“Nếu như để mình biết là ai muốn hãm hại cậu, nhất định mình sẽ đánh cô ta răng rơi đầy đất. Lúc này cậu đến bệnh viện có phải là muốn đi gặp lãnh đạo hay không? Đi thôi, mình đi với cậu!”

Cô ấy túm lấy tay của Tô Lam, Lâm Thúy Vân xoay người muốn đi.

Dù sao đi nữa thì Lâm Thúy Vân cũng không phải là nhân viên của bệnh viện, cô ấy.

cứ đi qua như vậy thật sự không thích hợp.

Tô Lam đang nghĩ phải từ chối cô ấy thế nào thì phía sau đã truyền đến một tiếng, cười lạnh châm chọc: “Chậc chậc chậc, mọi người mau đến đây mà xem, đây không phải là người đang nổi tiếng mạng của bệnh viện chúng ta sao?

Thế nào, biết mình quá mất mặt rồi cho nên không dám đi một mình tới bệnh viện mà còn muốn kéo người khác đi theo để mất mặt theo cô sao?”

Người nói chuyện chính là một cô gái còn trẻ.

Tô Lam biết cô ta.

Cô ta tên là Dao Dao.

Lần kiểm tra thành tích này, cô là đối thủ lớn nhất của cô ta Lần trước, lúc Trưởng khoa Đàm động tay động chân với cô cũng đã từng đề cập tới cô ta. Ông ta nói rằng Dao Dao từng xách rổ hoa quả đến nhà trọ của ông ta tìm ông ta, sau đó lại bị ông ta đuổi đi rồi Bởi vì chuyện này nên Dao Dao kết thù với Tô Lam.

Cô ta đang lo không tìm thấy cơ hội làm khó dễ cô thì ai ngờ Tô Lam đã bị tuôn ra giềm pha lớn như vậy.

Quả nhiên là trời đất xoay chuyển, báo ứng khó sai!Đúng là đáng đời!

Lúc này nhìn thấy Tô Lam, tất nhiên là Dao Dao phải giễu cợt chế nhạo cô một trận. Nhìn thấy vẻ mặt vui sướng khi người gặp họa của Dao Dao, vẻ mặt của Lâm Thúy Vân có hơi khó coi. Cô ấy dùng một tay kéo lấy Tô Lam ra phía sau mình, bảo vệ cho cô.

Đọc truyện chữ Full
Đọc truyện chữ Full
Đọc truyện chữ Full