DocTruyenChuFull.PRO

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 4945

Chương 4945

Quả thật khi Nguyễn Phương Thảo gửi ảnh Chiến Lưu Thành qua, Tô Lam đã biết.

Nếu như muốn tìm anh ta, cũng không phải chuyện khó khăn gì.

Dâu sao trong điện thoại cô vẫn còn số của Chiến Lưu Thành!

Nhưng còn có một vấn đề rất nghiêm trọng, chính là hai người Nguyễn Phương Thảo và Chiến Lưu Thành đều ở thành phố Ninh Lâm.

Thành phố Lâm Hải này nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ.

Xác suất gặp nhau cũng không nhỏ đến nỗi ba bốn năm không gặp một lần nhỉ?

Trừ khi một trong hai đang tận lực né tránh!

Nếu như quả thật Chiến Lưu Thành tận lực né tránh, Nguyễn Phương Thảo không thể nào tìm được anh ta.

Tô Lam càng suy nghĩ về vấn đề này càng cảm thấy đau đầu.

Nhưng bây giờ ngoài Nguyễn Phương Thảo dám nhận kịch bản của mình ra, mấy biên kịch khác đều né như né tà.

Tìm Chiến Lưu Thành đổi lấy một biên kịch…

Sau khi cân nhắc hai bên, Tô Lam thấy tìm Chiến Lưu Thành ổn thỏa hơn.

Sau khi trong lòng có quyết định, Tô Lam đưa Quan Tử Việt về biệt thự, cô gọi điện cho Phương Trí Thành.

Triệu tập nhân viên quản lý trung tâng của văn phòng, tối nay mở một cuộc họp khẩn.

Khi Tô Lam đến văn phòng, Phương Trí Thành đã đến trước lâu rồi.

Chuyện khiến Tô Lam vô cùng ngạc nhiên là Nguyễn Bảo Lan cũng xuất hiện.

Tô Lam nhìn cô ta một cái, tâm mắt đặt trên bụng cô ta.

Bụng của Nguyên Bảo Lan vẫn bằng phẳng như trước.

Dựa theo thời gian thì cái thai trong bụng cô ta cũng khoảng hai tháng, bây giờ còn chưa thấy được.

Nên lúc này, Tô Lam cũng không chắc cuối cùng cái thai trong bụng Nguyễn Bảo Lan giữ lại hay thật sự đã bỏ rồi.

Hôm nay có nhiều người ở đây, cô cũng không tiện hỏi thẳng.

Chỉ có thể đợi sau khi kết thúc cuộc họp mới nói vấn đề này với Nguyễn Bảo Lan.

“Hôm nay vốn là ngày nghỉ cuối tuân, sở dĩ tôi gọi mọi người đến đây là vì có một chuyện rất quan trọng cần thông báo gấp.”

Tô Lam vừa nói vừa mở slide trình chiếu lên.

Cô ấn nhẹ điều khiển từ xa trong tay, một gương mặt L0lita dễ thương hiện lên trên màn ảnh: “Tôi tin rằng các quản lý trung tầng ngồi đây đều vào nghề hơn ba năm, nên chắc mọi người đều có ấn tượng với người nổi bật trong buổi lễ Hoa Ngọc Lan năm đó.”

Quả không sai, sau khi Tô Lam nhắc đến là lập tức có người nhận ra người trên màn ảnh: “Đây không phải biên kịch được huy chương vàng mà ăn cắp bản quyền Nguyễn Phương Thảo sao?

Sau khi người này nhắc lại, lập tức có người khác cũng nhận ra.

“Đúng rồi, chính là cô ta, chính là cô “

ta.

“Lúc đó tôi đang xem “Mới yêu nhau ba trăm sáu mươi lăm lần”, tôi còn nghĩ biên kịch này xuất sắc quá, không ngờ cô ta lại ăn cắp thành quả lao động của người khác!”

“Cô không biết chứ vụ bê bối đó quả là vụ lớn nhất trong giới biên kịch chúng ta, sôi sùng sục không gỡ ra nổi luôn.”

Đọc truyện chữ Full
Đọc truyện chữ Full
Đọc truyện chữ Full